Chơi thú nhún cùng em giúp việc mông căng

Xách cái giỏ đệm đựng cà mèn cơm Hà phải vòng qua những bao lúa chất cao khỏi đầu đang chờ để tới lượt xay xát. Hai Tâm cảm thấy chút vui vẻ khi cô cháu gái đang tuổi trăng rằm mộc mạc với chiếc áo trắng học sinh chưa kịp thay sau buổi học lom khom đong đưa bờ mông nhỏ nhắn như búp hoa đang mới nẩy chồi. Ánh mắt Hà vẫn không rời tờ tiền 20 ngàn nhưng tay nó mâm mê vành mân khép nép. Đang mệt mỏi mà nghe con Hà nói đến đấm lưng Hai Tâm thấy cũng hay. – Con đấm bóp vai Chú thấy khỏe nên Chú cho, Má con không có la đâu. Hai Tâm cầm lấy xé dọc lớp giấy bạc đưa cho Hà. -Ngồi xuống đó đi con. Cả cái xã này chỉ có mỗi nhà máy chà lúa Hai Tâm nên lúc nào ở đây cũng nhộn nhịp, tấp nập xuồng ghe thương lái . Phòng làm việc của Hai Tâm nằm riêng biệt cuối góc nhà ở lầu 1, từ cửa sổ phòng này có thể quan sát được gần hết cả khu nhà máy bên dưới mà không ai có thể nhìn thấy Hai Tâm nhờ lớp kính tráng giương phản chiếu mà Hai Tâm phải đặt mua tận Sài Gòn. Hai Tâm mở cửa tủ lạnh, đưa nó thanh Socola bọc bằng giấy bạc thật đẹp. Hai Tâm áo sơ mi trắng bỏ trong quần nghiêm chỉnh như cán bộ, xoay khẽ cái ghế bành nhìn Hà nhẹ nhàng lom khom đặt ly cafe thơm nồng lên bàn.