Three some bú buồi lẫn nhau cực sướng

Người tôi lạnh di , tôi run lên trong khi tiếng dượng Tính như gào lên:
-Không…Trời ơi! Không thể như vậy được…
-Tôi ân hận đã không làm gì hơn được! Má đã đuổi ổng đi để vui bề với dượng Tính. Toàn thân tôi bất động, tôi chết lặng nắm chặt tay dượng Tính, ông cũng nhìn tôi với cặp mắt u buồn đẫm nước mắt:
-Đau lòng quá con ơi! Chẳng lẽ cuộc sống của tơi cứ tiếp diễn như vậy sao? Dượng là ba ghẻ của con, nhưng dượng là người duy nhất còn lại của gia đình con…
-Không đúng ! Tôi nghĩ cũng có phần đúng như vậy vì khi hai người chia tay nhau tôi mới chỉ lên ba tuổi. Ở trường tôi mất đi nhiều bạn bè do thái độ lạnh lùng của tôi. -Tôi sợ bà Phan (tên của má tôi) khó qua khỏi! -Đúng, vậy tụi mình đi. Ở trường tôi mất đi nhiều bạn bè do thái độ lạnh lùng của tôi. Tôi ngửng lên với nét mặt lạnh lùng. Cho đến năm chót của bậc trung học tôi gặp Dạ Lan là đứa cùng học chung ban Mỹ thuật với tôi, tôi thân với Dạ Lan là do làm chung công việc bầu phiếu riêng ban hội họa của nhà trường.